Khoảng 15phut sau chúng toi bắt đầu làm việc
Lúc đầu tôi cứ nghĩ sẽ căng thẳng lắm nhưng sự việc hoàn toàn ngược lại ...hì
Tôi hoàn toàn biến mất cái cảm giác áp lực bằng những câu hỏi của một anh công an trẻ....! Bằng những câu hỏi không mang tính chất hách dịch mà thay vào đó là sự nhẹ nhàng , pha lẫn một chút quan tâm đến gia đình và hành trình tới đài Loan ra sao,
Cái ngỡ ngàng của tôi về anh công an trẻ này là: anh ấy thấu hiểu hết được cái khó khăn của người xuất khẩu lao như thế nào và anh ấy cũng thấu hiểu được vì sao chúng tôi bỏ trốn...!
Kết thúc buổi làm việc với anh công an trẻ trong sự thoải mái và cảm động ,thì ngay sau đó lại một sự bất ngờ nữa , chú đội trưởng mang tới tặng tôi một món quà
Chú ấy nói:tôi tặng cậu một món quà sau khi cậu rời đài Loan làm kỉ niệm và cũng là món quà để cậu nhớ đến chúng tôi...!
Chuối cũng hỏi lý do mà chú tặng quà: chú đội trưởng công an khẽ đáp vì tôi quý cậu và câu tiếp theo :từ trước tới giờ chưa có ai đi đầu thú mà đặc biệt như cậu ....!
P/S: Cảm thấy nuối tiếc khi rời đài Loan...
謝謝中和第一分局組長
謝謝你們給我好的印象,真的很捨不得台灣。
感謝再感謝!
Cảm ơn
Mỹ Hồng đã giúp đỡ anh chuối những ngày qua nhé ...cảm ơn em
All comments [ 0 ]
Your comments