Thursday, March 26, 2015
Mọi thứ đang thật tệ phải không? Anh cũng chẳng biết phải nên bắt đầu từ đâu,vì chính anh cũng đang rối tung trong thứ cảm giác 2 ngày nay..
Chúng ta yêu nhau đủ nhiều chưa nhỉ. Anh nghĩ là đã đủ. Đã đủ dài chưa nhỉ. Câu trả lời vẫn là có
Vậy mà sao chúng ta lại làm tổn thương nhau hết lần này đến lần khác. Em thấy không,chúng ta giống nhau,giống nhau ở cái điểm cố chấp,chẳng ai chịu nhường ai lấy một tý,ai cũng muốn phải thắng,phải làm cho người kia tức giận mới hả dạ... Vô tình chính chúng ta tự tạo ra những khoảng cách mà hằng ngày chúng ta vẫn muốn cố lấp đi
Con người anh vốn là vậy,em cũng đã hiểu rõ,những lúc bị em làm cho tức điên lên,anh chẳng còn đủ tỉnh táo để suy nghĩ được điều gì ra hồn cả,thế nên chúng ta cứ nặng lời với nhau,dù vô tình hay cố ý thì kết quả chẳng mấy tốt đẹp gì. Ai cũng muốn người kia phải tức điên lên mới chịu được sao? Nhiều lúc khi tất cả đã xong xuôi trở về với yên lặng,anh lại nằm vắt tay lên trán và suy nghĩ,cười nhạt 1 cái : Uh,ông trời đang trêu ta đấy. Nhưng thật sự anh không CAN TÂM, anh muốn một trong hai chúng ta phải thay đổi,nhưng hết lần này đến lần khác,lực bất tòng tâm. Anh không nhịn được thì lấy gì để em nhịn,nên anh không trách em. Có trách thì trách ông trời sao lại trớ trêu đến vậy thôi
Sau mỗi lần như vậy,anh cũng đâu có sướng vui gì,buồn lắm nhưng cũng biết nói với ai
Anh biết em cũng vậy,nhưng chúng ta phải làm sao đây,khi 2 con người cố chấp đến như thế
Ngôi nhà của chúng ta anh đã từng mơ rất nhiều,nếu không thực hiện được,anh cũng đau đớn chẳng khác gì cái chết cả,nếu không lấy em cuộc sống với anh cũng chẳng còn ý nghĩa gì hết. Biết thế nhưng sao câu chia tay nhiều lúc vẫn buông ra được? Bởi vì chúng ta luôn dồn nhau tới mức đường cùng,đến tức đến nghẹt thở mới chịu thôi. Yêu nhau đừng nói đến từ không liên lạc với nhau nữa,không liên lạc với nhau nữa thì còn gì là yêu,sao em không nói luôn là chia tay,suy nghĩ của anh như vậy,chúng ta cứ dồn nhau tới mức đó thì mới chịu được sao?

Anh viết ra đây,chẳng phải là mong nhận lại điều gì cả. Chỉ là để bản thân thấy nhẹ lòng bớt đi...
Này em ! Sau bao lâu yêu nhau em vẫn nghĩ anh phản bội được sao? Sao cứ đưa những lúc nói đùa vào những lúc giận nhau,chính em tự làm tổn thương bản thân em thôi em ạ. Chẳng có ai đi ngoại tình lại bảo là tôi đi ngoại tình,trong khi mọi chuyện đang tốt đẹp cả. Nếu bản thân anh có như vậy thì từ cái lúc chưa yêu em nhiều,từ cái lúc đang còn đi học,đang còn tự do về thời gian thì anh đã thay đổi rồi chứ chẳng phải để đến ngày hôm nay. Sao đến những chuyện như vậy mà em cũng không nghĩ được?
Anh đã nói là không trách móc bất cứ điều gì nên anh chỉ nói đến vậy thôi,và em cũng đủ thông minh để nhìn nhận
Có những chuyện rồi sau này em sẽ biết. Anh đang thấy buồn rất nhiều,cả mấy ngày qua rồi,nỗi buồn cứ trải dài như vậy. Nhiều lúc nghĩ thấy thương cho chính anh,và cho cả 2 đứa chúng mình. Tại sao ông trời lại đối xử với anh như vậy chứ? Anh làm gì sai từ kiếp trước à? Có khi chỉ biết ngước mắt lên nhìn trời rồi thở dài bằng thứ cảm xúc khiên cưỡng '' thôi tới đâu thì tới ''. Cũng có thể em sẽ thắc mắc về chuyện gì,nhưng anh nghĩ rồi 1 ngày em cũng sẽ biết,đó thực sự là điều đáng gét nhất trên đời...
Em biết không,những lúc chỉ nghe đến TOMY thôi mà anh đã bật cười,ấy vậy mà anh vẫn giả vờ giận,giả vờ không thích nghe đấy. Thực ra nó dễ thương tới nỗi anh ôm điện thoại và cười 1 mình khi nghĩ đến khuôn mặt của em mỗi khi goi anh TOMY . Anh cũng muốn mỗi ngày sẽ là một niềm vui,sẽ yêu nhau đơn giản nhất,hạnh phúc nhất có thể,để sau này dù có ra sao cũng chẳng hối tiếc,rồi những lúc nghe cái giọng nũng nĩu của em,anh thật sự thấy hạnh phúc...
Anh cũng đã nghĩ về những đưa trẻ đáng yêu của chúng ta,em biết không? Anh đã nghĩ rằng sau này chỉ có chúng mới hóa giải được những cái xấu của chúng ta mà thôi,khi đó vì con chúng ta mới nhịn,mới dẹp bớt cái tôi cá nhân đi để gia đình luôn ấm êm. Anh có thể chẳng có gì hoàn hảo, nhưng nhất định anh sẽ yêu con của chúng ta bẳng tất cả những gì hoàn hảo nhất mà một người bố như anh có thể. Vì đó là tình yêu của chúng ta. Chẳng bao giờ anh có cái suy nghĩ ngoại tình cả,anh khinh thường chúng,dù xã hội này có loạn đến cỡ nào đi nữa thì riêng chuyện này anh vẫn sẽ cố chấp như vậy
Từ tết tới giờ anh mới nhận được lương đấy :) Cứ mà 1 tháng gặp nhau 1 lần ấy thì gì cũng được,đi chơi đâu đó xa tý hoặc đi làm gì đó mà em thích,nhưng đằng này có khi 2,3 lần,có khi còn hết luôn tiền về,rồi lấy tiền của em,nghĩ cũng thấy buồn cười thật,nhưng mà cứ nghĩ nhau như vợ chồng nên anh cũng chẳng ngại. Với anh được gặp em,được nhìn thấy em,đó là điều hạnh phúc nhất mà anh có
Câu chia tay ấy là giận nhau quá anh buông ra cho đỡ tức vậy thôi, chứ tất cả chẳng có như em nghĩ đâu. Anh cũng chẳng mong nhận được sự tha thứ từ em,vì đã làm em buồn quá nhiều. Chỉ đơn giản là anh nhớ em,đơn giản là anh yêu em. Điều đó mới là mãi mãi,chỉ có khi anh không còn trên thế gian này nữa,thì anh mới hết yêu em..


Chia sẻ bài viết ^^
Other post

All comments [ 0 ]


Your comments